Hội chợ cười P1 15/01/2013 10:52:24

 Ma

Sau một đêm dài say sưa, hai gã thanh niên rời quán bar, nhảy vào ôtô và khởi động máy. Sau vài phút, một ông già xuất hiện ngoài cửa sổ và gõ nhẹ vào kính.

Một gã thất kinh la lên:

- Nhìn ra ngoài cửa sổ kìa. Ma!

Người lái xe tăng tốc nhưng khuôn mặt của ông vẫn già vẫn ở nguyên chỗ cửa sổ. Gã bạn đồng hành hạ kính cửa sổ, hỏi:

- Ông muốn gì?

Người đàn ông điềm đạm hỏi lại:

- Các anh có thuốc lá không?

Run lập cập, anh chàng đưa thuốc cho ông ta rồi vừa quay cửa sổ lên vừa hét lớn với người lái xe:

- Nhấn ga mạnh lên!

Vài phút sau, họ lấy lại được bình tĩnh và bắt đầu cười cợt. Người lái xe nói:

- Tớ cóc hiểu chuyện gì đã xảy ra, nhưng đừng lo, đồng hồ tốc độ đang chỉ 80 dặm/giờ, con ma đó không đuổi kịp đâu.

Đột nhiên, một tiếng gõ nhẹ trên cửa sổ vang lên và ông già lại xuất hiện.

- Lại ông ta kìa! – Người đồng hành hét lên.

Anh ta hạ kính cửa sổ và run run hỏi:

- Sao đấy?

- Các anh có lửa không?

Anh chàng ném chiếc bật lửa ra khỏi cửa sổ rồi gào lên:

- Đạp ga hết cỡ đi!

Họ phóng xe với tốc độ 100 dặm một giờ, cố gắng quên đi những gì vừa nghe và thấy, thì đột nhiên lại có tiếng gõ.

- Chúa ơi! Hắn ta quay lại! – Anh chàng không cầm lái kéo cửa sổ xuống và hét lên trong sự kinh hoàng tột độ – Cái gì nữa đây?

Ông già nhẹ nhàng đáp:

- Các anh có cần tôi giúp kéo ra khỏi vũng lầy không?


Khôn lõi

Một vị giáo sư thông minh nhưng nhà nghèo sống cạnh một anh nhà giàu. Anh nhà giàu kém thông minh, nhưng lại hay cười nhạo sự nghèo khó của giáo sư.

Một hôm, vị giáo sư khóc lóc về gia cảnh. Bụt hiện lên hỏi:

- Tại sao con khóc?

Giáo sư trả lời:

- Đời bất công quá, láng giềng của con nó ngu nhưng giàu trong khi con lại nghèo... 

Bụt liền nói:

- Ta ban cho con 3 điều ước với điều kiện, con mà ước cái gì là láng giềng của con sẽ được gấp đôi!

Vị giáo sư liền nhanh nhạy:

- Con muốn 1 cô gái trẻ đẹp!

Một cô gái xuất hiện. Bên kia, anh chàng nhà giàu có tới 2 cô.

- Con muốn mình mất đi 1 tay và 1 chân.

Lập tức vị giáo sư chỉ còn 1 tay 1 chân, còn anh nhà giàu thì... chẳng còn tay chân nào.

- Điều ước thứ 3, con muốn số tay và chân hiện tại của mình gấp đôi lên!


Bỏ thói chua ngoa

Có một cô tính chua ngoa, chàng nào trêu cô ta, thế nào cũng bị lườm nguýt. Một hôm, cô ta ngồi ở cửa vuốt ve con chó bông bên cạnh. Có ba chàng thanh niên đi qua. Một cậu đố:

- Tao đố đứa nào làm cho con bé kia cười được thì tao mất một chầu nhậu.

Có một cậu nhận lời, đến trước cô gái, quỳ lạy con chó:

- Lạy bố ạ.

Cô ả phì cười cho là anh chàng này điên. Lạy con chó xong, anh chàng quay sang cô gái, sụp xuống trước cô gái:

- Lạy mẹ ạ.

Cô gái thẹn quá, ôm chó chạy mất.


Chuyện họp hành

Trong một cuộc họp. Một vị giáo sư chuẩn bị thuyết trình thì ở dưới ồn ào quá. Ông không chịu được bèn nói:

– Mả cha các đồng chí...

Hội trường bắt đầu im ắng một chút nhưng vẫn khá ồn.

Ông nói tiếp:

– Mả ông các đồng chí...

Hội trường im ắng dần. Còn một số người vẫn tiếp tục nói như không nghe thấy gì.

Vị giáo sưu lại tiếp:

– Mả cụ các đồng chí...

Cuối cùng thì toàn bộ hội trường im phăng phắc. Thấy vậy ông mới đủng đỉnh nói:

– ... đều bị bọn giặc giày xéo trong chiến tranh... Hôm nay chúng ta trao đổi về tội ác của bọn giặc trong chiến tranh đối với nhân dân ta.


Phanh nằm ở đâu?

Đường vắng, xe Dream II đang chạy bon bon thì một chiếc Babetta phóng vọt lên, tay lái xe nghênh nghênh đầu nói:

- Có biết Babetta không?

Tay Dream II không thèm trả lời, cau mày vít ga bứt lên. Được một đoạn lại thấy chiếc xe "cà gỉ" kia băng băng vượt qua, cái đầu bù xù vẫn kịp ngoái sang gào:

- Có biết Babetta không?

Chủ xe Dream II chặc lưỡi phớt lờ, rồi rà phanh đi chậm lại. Đến một khúc quanh, tay lái xe Dream II thấy chiếc Babetta chúi mũi vào một gốc cây, còn cái đầu bù xù thì đang lóp ngóp dưới ruộng. Sau khi kéo hắn lên bờ, tay lái Dream II hất hàm:

- Cậu cứ vượt lên rồi hỏi tôi câu đó là ý gì vậy?

- Ô, lại là bác đấy ư? Em hỏi vậy để nếu bác biết thì sẽ nhờ bác chỉ cho em cái phanh nó nằm ở đâu. 

 

Bình thơ

Ông đồ Việt bán chữ Nho và mực Tàu...

Đề bài kiểm tra môn văn: Phân tích và bình luận bài thơ Ông đồ của nhà thơ Vũ Đình Liên.

Và sau đây là một bài bình luận:


Mỗi năm hoa đào nở 

Lại thấy ông đồ già 

Bày mực tàu giấy đỏ 

Bên phố đông người qua 

Người đọc sẽ cảm thấy thực sự bức bối. Xin thưa, câu thơ đề cập tới những vấn đề nổi cộm trong xã hội. Đầu tiên là sự đối lập thể hiện giữa hoa đào với mực tàu, một giá trị truyền thống dân tộc đang bị hàng hoá nước ngoài lấn át. Ông đồ già người Việt, viết chữ Nho và bán mực Trung Quốc, tôi không nghĩ ra một ví dụ nào hợp lý hơn về tình hình thị trường trong nước hiện nay. Có lẽ không phải chỉ bây giờ dư luận mới báo động về tình trạng hàng hoá giá rẻ từ Trung quốc tràn sang đang bóp nghẹt sản xuất trong nước. 

Hình ảnh ông đồ già ngồi bán hàng ngoại nhập ngay vỉa hè vị trí đẹp “Bên phố đông người qua” khiến người đọc không khỏi chạnh lòng. Vỉa hè ư, vỉa hè là để cho người đi bộ, lấn chiếm lòng lề đường để bán hàng ngoại, ông đồ có lẽ không ý thức được thế nào là bảo hộ mậu dịch. Ông mắc thêm một khuyết điểm nữa là vi phạm nghị định 36/CP. Cho nên trong câu thơ, Vũ Đình Liên sử dụng chữ "lại" là rất chính xác, “lại” mang một hàm ý ca thán, biểu lộ sự thất vọng và bất lực nhiều hơn.

 

 (Sưu tầm)