Thi vấn đáp
Một sinh viên phải trả thi trong hội đồng. Giáo sư hỏi:
- Các-mác mất năm nào?
- Các-mác đã mất! Một phút mặc niệm để tưởng nhớ đến Người!
Cả hội đồng đứng dậy tưởng niệm một phút. Giáo sư hỏi tiếp:
- Lê-nin mất năm nào?
- Lê-nin mất, nhưng sự nghiệp của Người vẫn còn sống mãi. Ðể tưởng nhớ người lãnh đạo vĩ đại của giai cấp Cộng sản, 5 phút mặc niệm bắt đầu.
Cả hội đồng đứng dậy, mặc niệm. Giáo sư thì thầm với hội đồng:
- Thôi cho nó 3 (*) điểm đi, không nó bảo chúng ta hát "Quốc tế ca" thì chẳng có ai ở đây thuộc lời đâu!
(*) - 3 điểm là điểm trung bình theo thang điểm của Nga.
Sinh viên trường Y
Sinh viên trường Y đến thi vấn đáp với giáo sư. Giáo sư hỏi thí sinh:
- Nếu muốn cho người bệnh tháo mồ hôi thì anh sẽ làm gì?
- Tôi sẽ cho bệnh nhân dùng các thức uống nóng.
- Ví dụ?
- Như trà nóng, thuốc, nước hoa hồi.
- Nếu các thứ đó không công hiệu?
- Tôi sẽ dùng dầu xoa, cho ngửi êphin.
- Nhưng nếu không được thì sao?
- Tôi sẽ dùng các thứ dụng cụ thủy ngân.
- Nhưng vẫn không công hiệu thì sao?
- Tôi sẽ dùng các thứ thuốc, như saphơnran, xanxapêren... anh sinh viên vừa trả lời vừa lau mồ hôi nhỏ giọt.
- Nếu những phương thuốc đó cũng không đủ công hiệu?
- Thì tôi sẽ đưa bệnh nhân đến thi vấn đáp với giáo sư!
Ngoan cố
Cô giáo ra đề bài tập làm văn: Hãy tả con vật mà em yêu thích. Một học sinh viết:
- Con vật mà em yêu thích nhất là con rận...
Và học sinh này bắt đầu tả con rận, chi tiết đến từng cọng lông. Nhưng cô giáo không hài lòng vì con vật này không được đẹp, nên yêu cầu cậu học sinh tả con chó. Hôm sau cậu bé nộp bài:
- Con chó nhà em có rất nhiều lông, vì thế nó rất lắm rận. Sau đây em xin tả con rận...
Hơi bực mình, cô giáo bèn cẩn thận chọn một con vật không có rận, là con cá, và bảo cậu tả lại. Cậu bé viết:
- Con cá sống ở dưới nước nên nó không có lông, nhưng nó có rất nhiều vảy. Nếu nó sống trên cạn thì chắc hẳn nó phải có nhiều lông. Mà nhiều lông thì sẽ có rận. Sau đây em xin tả con rận...
Hoàn toàn không hài lòng, cô giáo đưa ra yêu cầu chót: Hãy tả bạn gái ngồi cạnh em. Cô chắc mẩm cậu bé không thể nào gán cho cô bạn xinh xắn kia là có rận cho được. Cuối cùng cô nhận được bài làm:
- Bạn gái ngồi cạnh em rất xinh xắn và sạch sẽ, bạn có mái tóc bóng mượt, cho nên bạn không có con rận nào. Tuy nhiên, em vẫn xin tả con rận...
Chơi khó
Sau khi đãng trí dùng lộn xà bông bột gội đầu, một sinh viên vào hiệu cắt tóc, nói với thợ:
- Này anh, tóc tôi chỉ còn có ba sợi thôi. Anh cắt cẩn thận nhé!
Anh thợ hỏi:
- Vậy anh định cắt kiểu gì?
- Mái lật!
Anh thợ loay hoay một lúc, bỗng làm rụng mất một sợi.
- Ui chỉ còn hai sợi, cắt thế nào bây giờ?
- Rẽ ngôi giữa!
Thật không may, lóng ngóng thế nào anh lại làm rụng một sợi nữa. Anh thợ lo lắm, bèn hỏi:
- Bây giờ lại rụng một sợi rồi… cắt kiểu nào hả anh?
- Rẽ ngôi giữa!
- Làm sao rẽ nổi anh ơi?
- Ông chẻ sợi tóc của tôi làm 2 đi!
Hơn cả bác Ba Phi
Ba cô nàng trong sân trường đang khoe khoang với nhau về "chàng" của họ. Cô bé bự có bồ là tiền đạo bóng đá đội "Sút ZDô" nói: “Bồ tớ nhanh nhất. Ảnh sút bóng về phía gôn nhà nhưng vẫn kịp chạy về cản phá cái... bùm”.
Cô bé ốm bĩu môi: “Thế thì thường thôi. Chàng của tớ là vận đông viên bắn súng nha, ổng bắn nhầm một phát súng vào người bạn, sau đó còn kịp chạy đến kéo ông kia tránh viên đạn cái... vèo”.
Cô nương thứ ba không giấu giếm sự khinh thường: “Cưng của tớ mới là người nhanh nhất. Khi bị bắn lộn một phát súng, anh ấy từ trần gian vút thẳng lên thiên đàng cãi lộn với Nam Tào, Bắc Đẩu không cho họ gạch tên trong sổ sinh tử. Chỉ trong nháy mắt, ảnh trở lại, nghiêng người né viên đạn trong tư thế đẹp hơn cả phim ma trận, đồng thời chàng kéo luôn người bạn đã bắn lộn (đang lao tới cứu bồ) khỏi viên đạn ác nghiệt súyt găm vào anh ta. Các bạn biết sao mà ảnh nhanh như vầy không? Ảnh là huấn luyện viên đội "Sút ZDô" đó mà”.
Hai nàng kia: Xỉu... bộp bộp!
Sinh viên
Thầy giáo:
- Xasa, em hãy cho thầy biết: Mặt trăng và Châu Phi cái nào gần ta hơn?
Học sinh:
- Tất nhiên là mặt trăng ạ!
Thầy giáo:
- Tại sao?
Học sinh:
- Bởi vì mặt trăng chúng ta nhìn thấy, còn Châu Phi thì không ạ.
o O o
Một sinh viên không hiểu thuyết "Tương đối" của nhà bác học Einstein, liền hỏi ông. Ông đáp như sau:
- Một hôm, tôi đi đường gặp một người mù, tôi hỏi y "Anh muốn uống một ly sữa không?". Người mù hỏi lại tôi:
- Sữa là cái gì?
- Sữa là một thứ nước trăng trắng.
- Nước thì tôi biết, nhưng trắng là thế nào?
- Trắng là màu giống như lông con ngỗng.
- Lông thì tôi biết rồi, nhưng con ngỗng thì như thế nào?
- Ngỗng là một loại chim có cái cổ dài và cong.
- Cái cổ thì tôi biết, nhưng cong là thế nào?
Nhà bác học Einstein liền nắm cánh tay của người mù giang thẳng ra và bảo: "Thế này gọi là cong". Người mù vui mừng bảo:
- À thế bây giờ tôi hiểu sữa là cái cánh tay cong cong lại giống như cái cổ con ngỗng.
(Sưu tầm)