Ôi, cô chủ nhà của tôi!
(Chuyện kể của sinh viên xa nhà, ở trọ)
Những ngày mới tới, cô chủ nhà ôi thôi cô với con, ngọt còn hơn đường hóa học. Rồi là con giúp cô việc này, việc kia, chuyện nhỏ, chuyện to. Rồi là cô cho con ăn, cho con uống thứ này, thứ nọ "đã luôn"! Rồi đều đều hàng tháng, con cũng phải kính cô "trăm hai" điện nước đâu ra đó. Ngày tháng trôi qua, chén dĩa chung sóng còn khua, huống gì.... Hồi nào "thương nhau củ ấu cũng tròn"! Giờ thì, ôi thôi... khiếp! Mỗi khi con đi học về thì tự dưng nhà "được" cúp điện, con chỉ biết chịu thôi chứ làm gì bây giờ?
Rồi một hôm tối trời, bao nhiêu điều ngọt ngào trước kia giờ toàn là mật đắng với dấm chua. Nào là "mày" ăn của "tao", uống của "tao" thứ này thứ nọ, "lời đắng", "lời chua" tuôn ra xối xả. Con giờ chỉ biết còn cách mau biến cho lẹ!
Ôi! Lòng người khó đoán. Ôi, cô chủ nhà của "con"!
Chuyện ở lớp học
Các lớp học lịch sử thường làm cho bọn trẻ buồn ngủ và do đó, cũng không mấy khó hiểu khi chúng tỏ ra vui mừng vì được biết hôm nay có thể về sớm. Bà giáo tuyên bố: "Bất cứ em nào trả lời được câu hỏi của tôi, có thể ra khỏi lớp trước khi chuông reo"
Thật là tuyệt vời, Dick nghĩ như vậy vì nó biết rằng mình rất thông minh và có thể trả lời bà ấy vanh vách như một cuốn bách khoa toàn thư.
"Nào, bắt đầu. Ai đã nói: đừng hỏi tổ quốc đã làm gì cho bạn mà hãy hỏi bạn đã làm gì cho tổ quốc?"
"J.F. Kennedy thưa cô !" - một cô gái đầu bàn đã kịp giơ tay và dĩ nhiên cô nàng có thể ung dung ra về.
"Tốt lắm Allen, câu tiếp theo đây: Ai đã nói Tôi có một giấc mơ...?"
"Ô", thêm một cô nàng khác đã cướp lời trước, "Martin Luther King"
Cáu lắm, Dick buột miệng "Khi nào thì cái lũ ấy mới câm cái mồm thối tha của chúng nhỉ?"
Bà giáo sửng sốt và thét lớn "Ai đã nói câu ấy?"
"Bill Clinton thưa cô" - Dick mừng rỡ - "Bây giờ em có thể về được rồi phải không ạ?"
Xổng chuồng - sẩy miệng
Một mày râu muốn làm quen với áo dài:
- Ấy dễ thương ơi, ấy tên gì vậy, nhà ở đâu, số mấy?
Áo dài:
- Xin lỗi nhe, tui phải về sớm có chuyện gấp.
Mày râu:
- Chuyện gì vậy ấy dễ thương ơi?
Áo dài:
- Tui phải về hỏi xem ông chủ trại dê bên cạnh có để xổng con dê nào không đã nhé.
Mày râu: !!!!!!!!!!!!!
Truyện này do bạn Nguyễn Thị Nam Hà (Email: oh5do@yahoo) gởi đến Xitrum.net
o0o
Có một người cha dạy con rằng:
- Mai mốt con phải ăn nói cho cẩn thận nghe chưa ! Nhất là khi ăn uống, cần phải nói cho ý tứ không được nói năng thô tục và bẩn thỉu. Con đã nhớ chưa!
Người con vâng vâng dạ dạ. Bữa nọ, trong lúc ăn cơm, người con khoe với ông bố:
- Bố ơi! Hôm nay con học bài phân số đấy bố ạ.
Ông bố lập tức đùng đùng nổi giận quát:
- Bố đã dạy con rằng trong lúc ăn không được nói chuyện bẩn thỉu cơ mà, vậy mà mày vẫn...
Người con sợ quá đến nỗi... tè cả ra quần.
Làm bài trắc nghiệm
Thầy giáo đang cho các em học sinh làm bài kiểm tra trắc nghiệm. Thấy Mary, cô bé tóc vàng hoe cứ ném lên trời một đồng tiền, thầy hỏi:
- Mary, em đang làm gì vậy ?
- Thưa thầy, em đang ném đồng tiền để biết cách trả lời các câu hỏi. Nếu đồng tiền rơi xuống mặt sấp thì em trả lời là sai, nếu mặt ngửa là đúng.
Đến khi sắp thu bài, thầy giáo để ý thấy Mary một mặt nhìn bài, một mặt thẩy đồng tiền nhanh hơn. Thầy hỏi:
- Em làm gì nữa vậy hả Mary?
- Thưa thầy, em đang kiểm tra lại các câu trả lời ạ!
Lời cầu nguyện đã linh nghiệm
Một sinh viên viết thư về nhà.
"Thưa bố mẹ,
Con cảm thấy rất đau khổ khi cứ phải viết thư để xin tiền bố mẹ. Con cảm thấy xấu hổ và không vui vẻ gì khi phải hỏi xin ba mẹ thêm 100 đôla nữa. Con quì gối cúi xin ba mẹ rộng lòng tha thứ cho con.
Con trai của ba mẹ,
Marvin.
Tái bút: Con cảm thấy quá đau khổ nên đã chạy theo người đưa thư để lấy lại. Con muốn lấy lại lá thư và đốt cháy nó. Con đã cầu nguyện là con muốn lấy lại nó được nhưng mọi việc đã quá trễ."
Một vài ngày sau chàng sinh viên nhận được một lá thư từ ông bố.
"Lời cầu nguyện của con đã được chấp thuận. Lá thư của con không bao giờ tới nơi!!!"
Theo xitrum.net