Và thời điểm đó, cũng chính là sự bắt đầu.
Đứa bé bắt đầu một hành trình của mình trong cuộc sống, mở mắt nhìn đời, cất tiếng khóc khẳng định sự có mặt của mình trên cõi nhân gian. Sẽ là bắt đầu những tháng ngày mẹ nâng niu con trong vòng tay ấm, nhìn con thơ chùn chụt cái miệng bé tí, vùi vào ngực mẹ để được nhận những giọt sữa thơm lành. Là bắt đầu những đêm trắng mẹ ầu ơ khúc hát ru con, bắt đầu những ngày mẹ gồng quang gánh cuộc đời để nuôi con khôn lớn.
Đó là một sự bắt đầu mang hạnh phúc.
Khi một người về với cõi vĩnh hằng, đó là sự kết thúc. Kết thúc một phận người nơi trần thế bi ai, chấm dứt những tháng ngày nhân gian ân oán, thương hay ghét cũng chẳng còn khi thân xác chỉ còn trơ lại, khi mà phần hồn đã về thế giới bên kia.
Kết thúc những bước chân trên vạn nẻo đường đời, về với đất, về làm cát bụi.
Và đó cũng có thể là sự bắt đầu...
Nếu tin ở tâm linh, thì đó sẽ là cơ duyên để đầu thai ở kiếp sau, chẳng cần biết kiếp sau có tốt đẹp hơn không, là người hay là một loài vật, một phận cỏ cây.
Là bắt đầu, và cứ tin đó là sự bắt đầu tươi sáng.
Sự kết thúc này cũng chỉ là một quy luật của cuộc sống, nên cứ an nhiên sống cho hiện tại này đi, sống bằng cả lòng mình, để mai chết đi không còn là điều gì đau đớn nữa.
Cái khoảnh khắc con sâu hoá bướm, đó là sự kết thúc chuỗi ngày của con sâu trong cái tổ kén, mất đi sự bảo bọc an toàn, nó thoáng lo sợ khi trườn cái thân non nớt ra khỏi kén, nó sẽ đối diện với những nguy hiểm của thế giới bên ngoài như thế nào đây? Nhưng cũng chính thời khắc đó, nó nhận ra rằng phải đủ mạnh mẽ để vỗ đôi cánh mà bay lên, và nó thành một chú bướm sặc sỡ, nó sẽ bay đi khắp nơi để tha hồ mà nghịch hoa, say mật. Đó là sự khởi đầu huy hoàng.
Vậy đó, đôi khi cần phải thoát ra khỏi chốn ẩn náu an toàn để khám phá những điều mới mẻ và tươi đẹp, để cuộc sống là những chuỗi ngày rực rỡ hơn (dẫu hiểm nguy là điều không tránh khỏi).
Con sâu làm cho một số không ít các cô gái muốn phát khóc vì sợ ( đó cũng là một điểm đáng yêu của con gái), thì người ta lại mơ mộng giữa những cánh đồng hoa rợp cánh bướm. Dường như cả con vật cũng biết làm cho mình trở nên đáng yêu, thì phải chăng cuộc đời này, suy cho cùng, điều cuối cùng để hướng đến có gì khác ngoài điềm lành và thiện tâm để tạo ra bức tranh đời đẹp đẽ.
Có một câu nói mà người đang trong niềm vui khi nghe lại buồn ,còn người đang buồn thì dùng nó là niềm an ủi, là động lực để bước qua: “Tất cả những chuyện đó rồi cũng qua đi”. Ừ, tất cả cũng sẽ qua thôi, những niềm vui, những nỗi buồn, sự kết thúc hay bắt đầu, mỗi thời điểm đều có ý nghĩa nhất định của nó, quan trọng là mỗi người nhìn nhận như thế nào về nó mà thôi.
Là bắt đầu, hay là kết thúc, tự bạn mới là người chọn đáp án cho mình.
Có những khoảnh khắc đã qua, ta chọn lấy một thứ niềm tin để sống, niềm tin đó là bất cứ thứ gì, có thể nó đã chẳng còn trong hiện tại vì trăm ngàn lý do nào đó, hoặc có khi chả vì điều gì cả, nhưng ít nhất nó đã thực sự có ý nghĩa trong thời khắc ấy, cái thời khắc mà ta chỉ sống vì nó, thế thôi.
Theo Yume