GS. TS Nguyễn Lân Dũng là một trong hai người tốt nghiệp đại học khi vừa tròn 18 tuổi.
Từ rất lâu rồi, công chúng đã quen với Giáo sư, Tiến
sĩ, Nhà giáo nhân dân (GS.TS.NGND) Nguyễn Lân Dũng với hình ảnh vị giáo
sư biết tuốt chuyên giải đáp mọi thắc mắc trên truyền hình, truyền thanh
và trên báo Nông nghiệp Việt Nam.
Khán giả thiện cảm với một vị giáo sư luôn có những
câu trả lời dí dỏm và sở hữu một nụ cười hiền hậu, rất đỗi thân thiện.
Nhưng ít ai biết, ngoài đời ông là một giáo sư đầu ngành về vi sinh vật
học và con đường ông đi không phải lúc nào cũng trải đầy hoa hồng.
Đi dạy môn... chưa được học
GS. TS Nguyễn Lân Dũng là một trong hai người tốt nghiệp đại học ít tuổi nhất Việt Nam. Ông ra trường khi vừa tròn 18 tuổi.
Chính vì điều đặc biệt này mà ông cũng gặp một tình
huống dở khóc dở cười. Ông kể: "Khi đi tiếp xúc cử tri để ứng cử Quốc
hội, có một anh trông khá dữ tướng đứng lên chỉ mặt tôi bảo: "Trông thế
kia mà khai gian lý lịch, ông khai sinh năm 1938 mà ông bảo ông tốt
nghiệp đại học năm 1956, tôi tính ra rồi, năm đó ông mới học lớp 11
thôi".
GS Nguyễn Lân Dũng phải giải thích: "Trong thời gian
chống Pháp, chúng tôi chỉ được học có 9 năm là tốt nghiệp phổ thông, sau
hòa bình lập lại, đất nước có nhu cầu cấp bách đào tạo cán bộ, nên
chúng tôi chỉ học đại học có 2 năm rưỡi và lớp tốt nghiệp năm 1956 là
lớp đầu tiên bổ sung cho các trường đại học. Trong khóa tôi, có tôi và
anh Nguyễn Văn Hiệu là 2 người tốt nghiệp đại học năm 18 tuổi. Như vậy
là có người thật việc thật đấy". Mọi người vỗ tay và cười vui.
Trong dòng hồi tưởng về thời sinh viên, GS Nguyễn Lân
Dũng nhớ lại: "Hồi đó, vì không có người học nên chúng tôi vào học đại
học mà không phải qua thi cử gì cả. Vì thế trình độ và hoàn cảnh rất
khác nhau. Các bạn học tú tài ở trong thành có người đi vespa, có người
đi xe đạp, tôi và mọi sinh viên từ kháng chiến và từ Khu học xá Trung
ương về đều... đi bộ.
|
GS. TS Nguyễn Lân Dũng, một trong hai người tốt nghiệp đại học ít tuổi nhất Việt Nam. |
Mỗi ngày chúng tôi đi bộ từ Việt Nam học
xá, khu vực trường Bách Khoa hiện giờ, đến phố Lê Thánh Tông để học.
Sáng học rồi buổi trưa phải về ăn cơm. Bữa trưa chỉ có cơm với bí ngô và
một vài miếng thịt rất mỏng, có thể nói là rất nghèo. Ăn xong lại cuốc
bộ đi học. Cứ thế ngày 4 lần đi về. Bây giờ nghĩ lại, đi một lần cũng
khó".
Khó khăn là vậy nhưng câu chuyện của ông luôn tràn đầy
lạc quan. Ông kể rằng: "Ngày đó tất cả chúng tôi không ai có xe đạp, có
lúc đã bàn nhau mua một cái xích lô, một thằng đạp năm thằng ngồi, thay
phiên nhau. Nhưng đào đâu ra tiền mà mua xích lô, cho nên cứ thế mà đi
bộ suốt mấy năm trời".
Sau khi tốt nghiệp, vì trẻ quá nên Nguyễn Lân Dũng
được gửi về dạy tại trường Trung cấp Nông lâm một năm, rồi ông được giữ
lại trường. Thầy Lê Khả Kế nói với ông: "Các môn khác đã có người dạy
rồi, em phải dạy về vi sinh vật học".
Cậu cán bộ trẻ Nguyễn Lân Dũng ngỡ ngàng vì ở trường
được học về động vật, thực vật, và người, những thứ nhìn thấy được, còn
vi sinh vật là thứ không nhìn thấy thì lại chưa được học một chữ nào.
Nhận nhiệm vụ khó khăn, Nguyễn Lân Dũng nghĩ tới GS
Đặng Văn Ngữ, nhà khoa học danh tiếng, người đã được đào tạo chính quy
về vi sinh vật học tại Nhật và cũng là người đã có thành tích làm dịch
lọc penicilline để chữa vết thương cho biết bao thương binh. Nhưng thời
điểm đó ông phải bỏ nghề vì vi sinh vật học đã có người dạy rồi, ông
phải chuyển sang xây dựng từ đầu ngành ký sinh trùng học.
|
Giáo sư Nguyễn Lân Dũng là chuyên gia sinh học hàng đầu nước ta. |
Nguyễn Lân Dũng đến gặp GS Đặng Văn Ngữ và thầy Ngữ đã
khuyên cậu cán bộ trẻ 3 điều mà đến giờ Nguyễn Lân Dũng vẫn nhớ như in:
"Thứ nhất, em phải học ngoại ngữ vì không có ngoại ngữ em không thể có
kiến thức. Thứ hai, dạy đại học em phải làm nghiên cứu nếu không sẽ là
những bài giảng khô khan. Thứ ba, em phải viết sách giáo khoa, không thể
dạy chay ở bậc đại học được".
Tâm niệm ba điều đó, Nguyễn Lân Dũng về kiếm ngay 2
cuốn sách về vi sinh vật học, một cuốn của Nga và một cuốn của Trung
Quốc, trong khi đó, cả hai ngoại ngữ này ông chỉ biết rất ít. Ông đặt
quyết tâm: "Trong một năm phải dịch xong hai cuốn đó.
Tôi bắt đầu bằng cách tra từng chữ một nhưng từ điển
chuyên môn cũng đâu có mà tra. Tôi bắt đầu một cách khó khăn như vậy
nhưng đã hoàn thành việc dạy vi sinh vật học ở đại học Tổng hợp ngay từ
khóa 1 cho đến tận khi nghỉ hưu".
Nhà khoa học mạnh dạn
Khi mới xây dựng bộ môn vi sinh vật học ông đã bắt tay
ngay vào nghiên cứu và đã từng bước xây dựng được một lực lượng khoa
học về lĩnh vực mới mẻ này.
Ban đầu là Phòng nghiên cứu chuyên đề vi sinh vật học
do cấp hiệu trưởng đại học ký quyết định, tiến lên bước thứ hai là Trung
tâm Nghiên cứu vi sinh học ứng dụng do bộ trưởng ký, rồi bước thứ ba là
Trung tâm Công nghệ sinh học do giám đốc đại học Quốc gia ký. Cuối cùng
là viện Vi sinh vật và Công nghệ sinh học do Thủ tướng Chính phủ ký
quyết định.Việc thành lập viện Vi sinh vật cũng lắm gian nan. GS, TS
Nguyễn Lân Dũng chia sẻ: "Vi sinh vật là nguồn gen để tạo nên công nghệ
sinh học hiện đại. Nguồn gen được lấy từ vi sinh vật là chính. Vì thế,
không phát triển vi sinh vật học thì không thể xây dựng được công nghệ
sinh học.
Tôi là người mạnh dạn đề nghị được làm điều đó. Trong
một cuộc họp với các nhà khoa học do Thủ tướng chủ trì, tôi đã đứng lên
đề nghị với Thủ tướng cho nhận nhiệm vụ xây dựng Viện Vi sinh vật học
cấp nhà nước, chỉ với một số kinh phí tối thiểu để có thể tiếp cận được
với sinh học phân tử. Thủ tướng Phan Văn Khải và tiếp theo là Thủ tướng
Nguyễn Tấn Dũng đã đồng ý.
Sau khi tham khảo ý kiến của các bộ, ngành có liên
quan, hiện giờ, Viện Vi sinh vật và Công nghệ sinh học (Đại học Quốc gia
Hà Nội) đã có 40 cán bộ khoa học trẻ, trong đó không ít là các bạn đã
được đào tạo từ nước ngoài. Con gái của GS Nguyễn Lân Dũng cũng vừa ở Mỹ
về và đã công tác ngay tại Viện này.
Với hơn 3 triệu USD, ông cùng đội ngũ của mình đã lập
được một viện nghiên cứu đạt trình độ mà các chuyên gia Nhật Bản hàng
năm thường xuyên sang cùng làm việc nhiều ngày và đã tìm được không ít
các loài vi sinh vật mới cho thế giới. Viện đã và đang hoàn thành nhiều
nghiên cứu cơ bản gắn liền với nhu cầu của đất nước.
Vì chế độ lương bổng dành cho cán bộ khoa học quá
thấp, nên hiện nay, viện đang phấn đấu xây dựng xưởng sản xuất pilot để
có thể đưa ngay kết quả nghiên cứu vào sản xuất và cũng từ đó góp phần
cải thiện mức sống cho các thành viên. Có thể nói, với những gì đã đóng
góp, ông góp phần xây dựng một thế hệ kế cận mà ông luôn tự hào là "đã
giỏi hơn hẳn so với thế hệ chúng tôi".
Theo Người đưa tin