Đã 16 năm nay, hai ông bà nương tựa vào nhau
trong túp lều tạm bợ bên cạnh đường tàu ngay giữa lòng Hà Nội.
Giữa Thủ đô Hà Nội, ngay đoạn giao cắt giữa đường Điện Biên Phủ
và Nguyễn Thái Học, quận Ba Đình, một túp lều sơ sài được dựng lên. Túp lều
được che chắn bằng những mảnh vải bạt, nằm cạnh đường tàu này là nơi sống của
đôi vợi chồng già đã 16 năm nay. Người chồng là ông Phạm Ngọc Sơn, 83 tuổi, một
bộ đội đã về hưu quê ở Nghĩa Hưng, Nam Định và người vợ là bà Chu Thị Mận, 76
tuổi, người Hải Dương.
16 năm nay, hai ông bà sống trong túp lều nép mình bên đường tàu
Tổ ấm đơn sơ của hai mái đầu bạc vẻn vẹn một tấm phản nhỏ đủ 2
người nằm, đồ đạc không có gì đáng giá ngoài chiếc radio đã cũ.
Trước khi đến với nhau, hai ông bà đã từng sống ở quê nhà, mỗi
người một hoàn cảnh.
Ông Sơn là bộ đội xuất ngũ, đã từng tham gia đánh Pháp, Mỹ. Năm
1986 ông trở về với mảnh đạn vẫn còn găm trên đầu, mỗi khi trái gió trở trời
vết thương lại hành hạ khiến ông phải lên điều trị tại Bệnh viện 103 suốt thời
gian dài. Ở nhà, vợ ông có người mới. Quá đau lòng, ông Sơn quyết định lên Hà
Nội sinh sống.
Hoàn cảnh của bà Mận trước đó cũng éo le. Bà lên đường làm nhiệm
vụ kháng chiến với vai trò là một thanh niên xung phong. Ở nhà, người chồng đã
lấy vợ khác, đưa hẳn vợ bé về nhà sinh sống và giành quyền chăm sóc cô con gái
của hai vợ chồng. Quá uất ức, bà bỏ nhà đi lên Hà Nội mò cua bắt ốc, nhặt rác
kiếm sống qua ngày.
"Tôi xin vào làm nhân viên gác tàu tại điểm này. Mỗi lúc
rảnh rỗi thường hay ra quán nước chè gần ga ngồi nhâm nhi. Ngồi đó, tôi hay
thấy bà Mận gánh ốc, gánh trai qua bán, tôi thấy thương bà..." - ông Sơn
kể về nơi bắt đầu của cuộc tình này.
"Vì giai đoạn
đi điều trị trên này, tôi thấy bà quá khổ, một ngày đi mò ốc ở Hồ Tây được 40
nghìn thì đi xe ôm hết 30 nghìn nên mỗi ngày tôi gửi 20 nghìn cho anh bạn nhờ
gửi hộ, giúp bà có cái ăn ngày hôm sau" - ông Sơn tâm sự
Ông Sơn kể tiếp: "Thấy
thế, mọi người ở ga mới bảo, già rồi ông bà chẳng còn gì nữa, thôi thì dựa vào
nhau mà sống, lúc ốm lúc đau... Sau tôi chuyển giấy tờ của bà ấy lên phường Cửa
Nam. Hai người ở với nhau rồi nảy sinh tình cảm. Giờ mới có cặp đôi già này
sống với nhau ở bên đường tàu như thế này chứ".
Từ đó đến nay đã 16 năm, ông Sơn và bà Mận đã chọn gác chắn tàu
trên đường Nguyễn Thái Học làm tổ ấm. Tuy màn trời chiếu đất, cuộc sống khó
khăn nhưng theo lời người dân xung quanh, họ sống rất hạnh phúc, được mọi người
yêu quý kính trọng.
Chị Ly (nhân viên gác tàu) cho biết: Trước đây, bãi đường tàu
này là nơi tập kết nghiện ngập, trộm cắp. Từ khi ông bà Sơn - Mận đến sống ở
đây, nghiện ngập, trộm cắp... hết nhẵn.
"Tôi chứng kiến, có lần có mấy người đi tù về nằm ở đây gần
chết, dân ở đây giúp ông bà, ông bà lại giúp những người đó. Có nhiều hôm,
không có tiền, hai ông bà lại sang chỗ tôi hỏi: "Cô có tiền không cho tôi
vay mấy trăm lấy tiền cho nó về quê chứ ở đây lại nghiện, lại đi ăn trộm ăn
cắp"" - chị Ly kể.
Chia sẻ thêm về việc làm góp phần giảm bớt tệ nạn xã hội, ông
Sơn cho biết, có lần ông bắt trộm, bị cắn vào tay đứt gân, thương tật 21%.
Nhiều người khi ra tù,
ông mới tâm sự: "Chú đưa mày đi để mày làm lại cuộc đời, có thời
gian suy ngẫm". Được biết, hiện có một số người làm ăn rất khấm
khá.
Cuộc sống của đôi bạn già cứ như vậy trôi đi, có rau ăn rau, có
cháo ăn cháo. Cuộc sống của họ nhẹ nhàng trôi qua giữa đô thị phồn hoa.
Mỗi ngày, hai ông bà càng yếu đi. Ông Sơn chỉ mong mỏi có chút
tiền bạc làm nhà cho bà ở quê. "Đất có rồi, làm cho bà ấy một gian nhà cho
bà ấy về già, lúc ốm đau còn có các cháu trông nom, bà ấy về tôi mới về
được" - ông Sơn tâm sự.
Hình ảnh cuộc sống của
đôi vợ chồng già cạnh đường tàu ở Hà Nội:
Túp lều nhỏ bé của hai ông bà nằm nép mình bên đường tàu
Cuộc sống cứ vậy trôi đã 16 năm nay, ngày ngày bà đi nhặt rác kiếm
chút tiền mua mớ rau, thuốc uống
Dọc hai bên hành lang đường tàu có rất nhiều cây xanh do chính tay
ông Sơn trồng và chăm sóc. Ươm được cây nào, ông lại mang công đức cho nhà
chùa.
Lều chật, giường chỉ vừa đủ cho hai ông bà nằm, lại thêm đồ đạc
lỉnh kỉnh xung quanh khiến túp lều càng chật chội hơn
Thời gian gần đây, hai ông bà ốm yếu đi nhiều. Bà không đi nhặt rác
được nữa, người dân xung quanh thương hoàn cảnh hai ông bà nên thường mang rác
đến tận nơi cho bà.
Mấy hôm nay chồng ốm, bà Mận một mình căng lại cái bạt che nắng mưa
Hiện tại hai ông bà sống nhờ số tiền phụ cấp 600.000 đồng/tháng của
ông và tình thương của người dân xung quanh đây, người mang ít cơm, người mang
ít thức ăn
Ông Sơn chỉ vết cắn khiến ông bị thương tật 21%
Những hôm trái nắng trở trời, 3 vết thương trên đầu lại giở chứng,
hành hạ ông
Niềm vui lớn nhất của hai ông bà được cùng nhau nghe những câu
chuyện, tin tức cuộc sống xung quanh qua chiếc radio cũ.
Hồng Phú (Khám phá)